MÓN QUÀ ĐỨC TIN DÀNH CHO THIẾU NHI TRÊN QUẦN ĐẢO HẢI TẶC

                                                                                    Giuse  Huỳnh Bá Song

   Mặt biển phẳng lặng không một gợn sóng, như một dãi lụa nhung mềm mại, bình thản nâng những vạc đảo xanh thẩm nối liền nhau, kéo dài nổi trôi chia cắt biển xanh với bầu trời trong xanh vắt, thấp thoáng những bóng mây trắng lững lờ bay, tạo nên một bức tranh thủy mạc bình dị, sống động nơi vùng đảo xa tận cùng đất nước. Pho tượng Lòng Chúa Thương Xót lặng lẽ đứng tựa mình vào vách núi của nhà thờ F.X Hòn Tre, đưa ánh mắt nhân từ nhìn về trước sân nhà thờ, về phía các hòn đảo xa: Hòn Giang, Hòn Tre nhỏ… như những chiếc nón lá đang úp mặt ngủ yên giữa trưa hè mùa biển lặng, như đang trông mong, như đang chờ đợi một điều gì?

   Nắng chiều vàng rực từ ông mặt trời mùa hạ, vẫn còn rộn ràng in hằn trên vách núi đảo lớn; vẫn tung tăng thấp thoáng trên những hàng cây, cụm lá rừng xanh mướt; vẫn nồng nàn nhảy múa trên mặt biển xanh rì, như những sợi kim tuyến rực lửa chói chang… nhưng đành phải dừng lại bởi ngôi thánh đường uy nghi rộng lớn, tạo nên một khoảng không gian thoáng mát, rộng rãi bên hông ngôi thánh đường thành một sân chơi tuyệt vời cho các em thiếu nhi trên đảo Hòn tre lớn hôm nay –  Nơi các em sẽ được gặp gỡ; sẽ được mời gọi và sẽ được đón nhận những niềm vui từ những người khách phương xa chưa một lần quen biết, nhưng đã tìm về nơi đây với cả một tấm lòng: những ân nhân và thành viên của Gia đình Phạt tạ Thánh Tâm Chúa Giêsu giáo hạt Thủ Thiêm, Tổng giáo phận SàiGòn.

       Chưa đến ba giờ chiều mà ông “Tổng đạo diễn” Giuse Nguyễn Phú Quốc, người ca trưởng ca đoàn Mân Côi của giáo xứ Mỹ Hòa, một thành viên của giới trẻ TGP năm xưa, luôn nhiệt thành cộng tác với những chuyến đi phục vụ vùng xa của đoàn thể; đã rộn ràng hối thúc các thành viên của đoàn bỏ giờ nghỉ trưa ra sân, để kịp chuẩn bị chương trình phát quà cho thiếu nhi trên đảo chiều nay. Cái nóng oi bức cộng với những tia nắng cháy của mùa hè vùng biển mặn, giờ này vẫn còn hiện diện trên bậc tam cấp trước nhà thờ, đã làm cho kế hoạch tổ chức sinh hoạt phục vụ các cháu thiếu nhi trên đảo của cha phụ trách giáo họ Phanxico Xavie Hòn Tre Giuse Trần Đình Lợi phá sản, đành phải chuyển sang khu vực bóng mát bên hông nhà thờ, nhờ vậy mà lại quá ra hay – Một sân chơi thoáng mát, rộng rãi nhìn ra biển rộng êm đềm; có thể đón nhận hàng trăm con người cùng nhau quây quần sinh hoạt thoải mái và điều tuyệt vời nhất là cuộc gặp gỡ luôn được diễn ra trong  ánh mắt hiền từ chăm sóc của vị Thiên Chúa đầy Lòng Thương Xót, trong vòng tay yêu thương dường như luôn rộng mở với mọi người. Từ các gian phòng của khu nhà sinh hoạt, một vài người rồi lần lượt các thành viên năng động của đoàn lần lượt xật xừ bước ra sân. Chuyến hành trình suốt đêm xuyên miền Tây, từ Sài Gòn đi thẳng xuống Hà Tiên, chỉ kịp ghé thăm trao món tiền hỗ trợ việc xây dựng nhà thờ giáo họ F.X Hòn Tre cho cha sở giáo xứ Hà Tiên Giuse Đinh Mạnh Hùng trong phút chốc, đã vội vã theo chuyến tàu cao tốc Minh Nga 2 vượt biển ra đảo ngay, nên giấc ngủ trưa ngắn ngủi sau bửa cơm đón đoàn đầu tiên trong phòng cơm giáo họ của  cha phụ trách Giuse tuy khá thịnh soạn, nhưng dường như chưa kịp đủ giúp mọi người trong đoàn hồi lại sức. Đuối là phải, vì ngoài những phần quà bánh sách vở, đoàn còn mang theo cả một dàn âm thanh hùng hậu, để lần đầu tiên các em thiếu nhi và cộng đoàn trên đảo được phục vụ sinh hoạt vui chơi bằng những phương tiện hiện đại nhất mà đoàn có được. Và thế là tay xách nách mang, nào âm-li, thùng loa, đàn, organ đủ loại… được nhóm thành viên trẻ khỏe trong đoàn và ngay cả những người bận rộn nhất vẫn… thay nhau khuân khuân, vác vác, hết trên xe xuống tàu, lại xuống tàu lên xe, chất đầy cả khoang mũi chiếc tàu cao tốc.

   Chưa đến giờ sinh hoạt mà mọi thứ giờ đây đã đâu vào đấy, những thùng Snack, bánh ngọt, kẹo que đã được xếp từng hàng ngăn nắp; những chiếc bàn tròn chất đầy món quà thiết thực dành cho tuổi học trò ở mọi lứa tuổi: 200 chiếc cặp sách ba-lô rất xinh xắn cũng đã được xếp gọn gàng chờ được đến với các em; nhưng xôm tụ nhất là hai dãy bong bóng bay đủ màu sắc, chạy dài từ trên dãy lan can treo dọc xuống khu vực phát quà, đã làm các em nhỏ đến sớm thích thú bao quanh trầm trồ, ngắm nghía với cái nhìn đầy thích thú. Nắng dịu dần, làn gió từ ngoài lộng khơi đã bắt đầu lay nhẹ những ngọn dừa ven biển giúp bầu khí trong sân mát hẳn, cũng là lúc các em thiếu nhi từng nhóm nhỏ bắt đầu kéo đến. Cha Giuse cho biết hiện nay đang là mùa Hè, vã lại vừa qua đợt giản cách phòng dịch nên phần lớn các em trên đảo còn ở lại khá đông đủ; từ các em học sinh chuẩn bị vào lớp Một, cho đến vài em đang học cấp ba trong đất liền, cả lương lẫn giáo khoảng gần 200 em, trong đó số có đạo chỉ chiếm chừng một phần năm, và như bao lần trước đây, khi biết đoàn lo được, cha cho mời tất cả các em đến cùng chia sẻ niềm vui chung trong ngôi nhà Chúa. Cha boăn khoăn đã đến giờ sinh hoạt nhưng giờ này các em đến vẫn còn thưa thớt, vì một lý do đơn giản như chính đôi mắt pho tượng Lòng Chúa Xót Thương vẫn ngóng nhìn về biển xa, vì bởi lẽ lúc này vẫn còn nhiều em vẫn phải theo cha mẹ lặn hụp nơi biển khơi để tìm con tôm, con cá… trong cuộc mưu sinh vất vả hàng ngày.

   Cuối cùng, những tiếng thử đàn trầm bổng, những bài thánh ca thanh thoát từ những chiếc loa vang cao xa đã nhanh chóng cuốn hút mọi người trên đảo. Con đường vào khu sinh hoạt đã bắt đầu đón những chiếc xe đạp, xe gắn máy ngược xuôi chở đầy các cháu; đón những người cha người mẹ có lẽ vừa hối hả rời biển trở về, kéo vội những đứa con đang ở nhà mong ngóng, chờ được đến với cuộc vui nơi đây. Tiếng của MC Tôma Aquino Đỗ Đình Chấn cất lên mời gọi các em tập trung xếp thành những nhóm nhỏ, để cuối cùng hướng dẫn các em di chuyển dần thành một vòng tròn khép kín, đã làm cho bầu khí trên sân bắt đầu sôi động. Các vị phụ huynh thả vội con em nhanh chóng chạy vào xếp hàng: đủ mọi tầm vóc, tròn mọi lứa tuổi, quần áo đầy mọi chủng loại, nhưng các em  có một điểm chung là thân hình đen đúa, gầy ốm và nhỏ nhắn hơn chính lứa tuổi của mình.

   Cuộc chơi chính thức bắt đầu khi hai bạn trẻ trong đồng phục Thiếu nhi Thánh thể bước vào vòng tròn tự giới thiệu làm quen với các em. Có lẻ từ dáng vấp nhỏ nhắn, lời nói nhẹ nhàng, trẻ trung và kinh nghiệm sinh hoạt thường xuyên với thiếu nhi, nên cô bé Rosa Đặng Thị Thu Thủy, người trưởng ban sinh hoạt TNTT của giáo xứ Tân Lập và anh chàng Giuse Vũ Sơn Bảo, phụ trách sinh hoạt thiếu nhi của giáo xứ Mỹ Hòa đã sớm hòa mình và “hớp hồn” được các em. Tất cả như những chú cừu non hiền dịu, ngoan ngoản thực hiện các mệnh lệnh hướng dẫn như đã từng chơi chung với nhau tự lúc nào. Bài hát làm quen tuy chỉ bốn câu ngắn ngủi:

    Một nụ cười làm quen, Hai tay đều nhau bắt nhé!

    Hai nụ cười làm quen, chúng ta kết thân đi nào!

   Lúc đầu mọi người nghĩ các em khó thuộc được sẽ dẫn đến chán nản, ảnh hưởng đến tâm lý tham dự của các em; nhưng với cách hướng dẫn đơn sơ, tinh tế với những lần hát nháp được động viên khéo léo của cặp đồng diễn, kết quả khiến chúng tôi hết sức bất ngờ – Bốn nam nữ ca sỉ nhí đã dám tình nguyện ra giữa sân hát lại và hát được chính xác, rõ ràng khiến những tràng pháo tay cổ vũ của cộng đoàn đồng loạt vang lên, làm cho bốn cô cậu nhảy cởn lên mừng rỡ một cách vô tư không cần quà thưởng. Thành quả này đã giúp cô Rosa phấn khởi và đề nghị tất cả các phụ huynh, thành viên của đoàn đứng bên ngoài cùng bước vào vòng tròn sinh hoạt chung với các cháu. Thế là mọi người có dịp “bẻ sừng làm nghé”, cùng bước vào, cùng hát cùng vỗ tay với các cháu, tạo nên một vòng tròn thân quen, kết nối ấm áp tuyệt vời.

   Cuộc làm quen tỏ ra bắt đầu hiệu quả, các em lớp lớn bước đầu còn ngượng ngùng, bỡ ngỡ, giờ nhìn các nhóc tì tham gia máu lửa, đã bắt đầu xăng xái nhảy vào, nên vòng tròn ngày càng phình ra thành một hình ovan méo mó. Nhưng không sao cả, càng đông càng vui, hai quản trò bắt đầu tung ra trò chơi mới đòi hỏi người chơi sự tập trung hơn, và đây chính là trò chơi chủ đạo mà cô bé Rosa muốn mang đến cho các em, hãy chú tâm biết lắng nghe Lời Chúa. Trò chơi “Chúa bảo”, với yêu cầu phải biết lắng nghe dự lệnh, khi nào có câu “Chúa bảo” thì mới được thi hành. Trò chơi tuy đơn giản, hành động yêu cầu thực hiện dễ dàng, nhưng nếu không chú tâm sẽ dễ dàng sơ hở làm sai ngay khi không lắng nghe quản trò bắt đầu dự lệnh bằng câu “Chúa bảo”. Những lần làm nháp ban đầu chưa quen, nên nhiều em và ngay các anh các chị nhà ta cũng bị hớ hàng mắc lỗi liên tục, với những tràng cười nghiêng ngả dành cho những kẻ lo ra, nhưng vào trò chơi với sự điều hành linh hoạt khéo léo của cô quản trò giúp mọi người khám phá bí quyết của trò chơi –Hãy chú tâm lắng nghe chính Lời của Chúa, sẽ đạt được ý nguyện.  Bầu khí càng sôi động hơn với trò chơi tiếp theo – Chim sổ lồng, đây là một trò chơi phù hợp với các em, giúp các em có điều kiện chạy nhảy linh hoạt, biết quan sát và sự kết nối thân thiện mật thiết với nhau qua việc đổi lồng, tìm về lồng cũ… với ý nghĩa sâu xa, Chúa như một mái lồng ấm áp, bao bọc, chở che… có gần gũi Chúa, nhớ đến Chúa, có đi đâu xa rồi cũng quay về tìm đến Chúa sẽ trọn vẹn có những niềm vui. Đến trò chơi này thì những “con nghé” vừa bẻ sừng lúc nảy đành rời bỏ cuộc chơi, bước ra ngoài lặng lẽ đứng nhìn những chú chim non đang lấm tấm những giọt mồ hôi nhiệt tình cười đùa, bay lượn theo sự điều hành của cô quản trò năng động.

   Được hát, được chạy, được chơi… thoải mái, vui vẻ, giờ đây các em còn được phục vụ một chương trình ca nhạc điêu luyện, hoành tráng với dàn nhạc sống động của các anh: Giuse Đỗ Cường, Đaminh Phan Đức Thiên, Giuse Nguyễn Phú Quốc…. bởi những giọng  ca cháy lửa: Anna Nguyễn Thị Thanh Trâm, Giuse Trần Mạnh Lâm… những người chưa kịp hồi sức, tỉnh người sau hành trình suốt một đêm dài vượt đường xa, biển rộng. Thế đó, hết mình biểu diễn, quên mình phục vụ đối tượng là các em như những vị khách mời cao quý: những bài thánh ca êm đềm thanh thoát, những giọng hát mượt mà thân thương, những chiếc áo dài trang nhã… tất cả trọn vẹn tấm lòng, là sự trân trọng, là tình yêu thương… để qua đó những người cha người mẹ, các em các cháu thiếu nhi trên quần đảo hoang sơ chưa một lần quen biết, có thể khám phá được tinh thần yêu thương và phục vụ của vị Thiên Chúa Tình Yêu từ những người tông đồ nhiệt thành này. 

   Gặp gỡ chia sẻ để được sẻ chia, mang niềm vui đến để đón nhận được niềm vui, những trò chơi, những bài hát chính là những món quà tinh thần vô giá mà đoàn đã đem đến cho cư dân vùng biển đảo hoang vắng huyền thoại năm xưa – Quần đảo Hải Tặc. Hình ảnh các bậc phụ huynh quây quần bên ngoài vòng tròn vui cười cùng con trẻ, họ hạnh phúc khi nhìn thấy được niềm vui của con mình lần đầu được tham dự, được trân trọng, được yêu thương trong một sân chơi mà chính trong cuộc đời họ chưa một lần được tham dự, đã làm ấm lòng các thành viên trong đoàn. Sau những khởi động tạo nên bầu không khí gần gũi, ấm áp; phần chính của chương trình là trao những món quà yêu thương dành cho các cháu thiếu nhi đang ngụ cư trên đảo Hòn Tre Lớn, đặc biệt là những dụng cụ thiết yếu mà các em cần đến trong mùa khai trường sắp đến. Tất cả các thành viên của đoàn tham dự chuyến đi giờ gần như đã hiện diện đầy đủ trên sân, người  khuân các thùng bánh kẹo, người chuyển quà vào tận sân chơi. Các em nhỏ được ưu tiên tập trung vào giữa sân nhận quà trước; ngay cả các cháu được cha mẹ, anh chị bồng bế trên tay cũng không thiếu phần, khiến khu vực nhà thờ ngày càng đông đúc xe cộ, vì liên tục có dịp đón nhận thêm nhiều khách mời ngoài dự kiến. Trong chốc lát, đống quà đã vơi đi chỉ còn lại những chiếc bàn tròn chứa đầy các chồng túi xách ba-lô thiết kế trang nhã với ba màu đối xứng, đường viền cam trên nền phông đen tuyền làm nỗi bật hình ảnh ngôi thánh đường cách điệu duyên dáng đầy ý nghĩa. Đây là món quà thiết thực, tiện lợi cho đối tượng học sinh, các cháu có thể quàng trên vai mang đầy sách vở, dụng cụ học tập và ngay cả quần áo đồng phục… giúp chứa đựng đầy đủ không gian riêng của tuổi học trò. Lần lượt các em học sinh các lớp, bắt đầu bằng những cô cậu sắp vào lớp Một, dáng dấp nhỏ thó chỉ như các cháu mầm non, được hướng dẫn đến trước các vị đại diện ân nhân để nhận quà khiến mọi người ngạc nhiên, xúc động. Chiếc cặp ba-lô khá nặng vì bên trong còn có thêm mươi quyển tập, các dụng cụ học tập, quàng vào vai thì phần đáy đã muốn đến gót chân, nhưng với các em, đó không là chuyện phải lo lắng; điều quan trọng là kể từ hôm nay, với chiếc cặp này, các em đã có đủ điều kiện để tiến bước đến trường.

   Mùi bò kho thơm phức xộc vào các gian phòng buổi sáng sớm đã làm mọi người trong đoàn tỉnh ngủ. Cơn mưa đầu mùa nữa đêm lần đầu trên đảo đã mang luồng gió lạnh mát, khiến mọi người dễ dàng chìm vào giấc ngủ êm đềm, và giờ đây được khéo léo dựng dậy bằng mùi thơm nồng nàn giữa lúc sáng tinh mơ. Đêm qua, bửa cơm hiệp thông ngoài trời bên hông ngôi thánh đường chưa hoàn tất, là một cuộc hội ngộ thú vị giữa các đoàn ở khắp nơi cùng về đây chia sẻ với cha Giuse, với cộng đoàn giáo họ F.X Hòn Tre. Niềm vui gặp gỡ còn được sẻ chia bằng những tâm tình tự sự qua những bài hát. Có lẽ chưa lúc nào các thành viên của dàn nhạc bận rộn, vất vả âm thầm phục vụ như đêm nhạc khơi lòng này, với những ca sĩ đăng ký biểu diễn liên tục không ngơi nghỉ, càng về khuya trong không gian thanh vắng, dường như mọi người càng dễ mở lòng tìm đến với nhau. Cả cộng đoàn càng ngạc nhiên khi khám phá giọng hát tuyệt vời của ông chúa đảo Hải Tặc Giuse Trần Đình Lợi; những bài hát cha trình bày dường như là tâm sự cuộc đời gắn chặt với hành trình gieo rắc Tin Mừng của người mục tử với cộng đoàn, với biển đảo thân thương. Rồi lại thêm Thanh, anh chàng phụ tá thân tín của cha Giuse cũng có dịp cháy hết mình với niềm tâm sự của “Thằng bé âm thầm” khiến mọi người thích thú, giọng hát ấm áp, phong cách diễn cảm hát mà như tự sự than trách cho số phận của chính cuộc đời mình khiến mọi người lắng nghe phải nghĩ ngợi, bâng khuâng… và cứ thế, chỉ đến khi cơn mưa đêm bất chợt ập xuống, mới có thể làm buổi giao lưu văn nghệ có một không hai đành kết thúc.

   Trời chưa sáng hẳn, phòng ăn của giáo họ đã được bày biện bàn ăn ngăn nắp; tác giả của hương vị ngào ngạt đánh thức mọi người ngay từ sáng sớm là chị Maria Trần Thị Đẹp, phu nhân của anh Trưởng đoàn, đang tất bật múc các đĩa bò kho trong chiếc nồi to lớn còn nghi ngút khói phân đều ra các bàn. Đây là món quà đặc sản do chính chị chuẩn bị nguyên liệu ướp sẵn từ nhà mang theo, để sáng sớm hôm nay nấu chiêu đải cha Giuse, các anh chị phụ trách giáo họ F.X Hòn Tre, và cũng là dịp các thành viên của đoàn họp mặt ăn bửa sáng chia tay. Một đêm ở đảo đã giúp cho mọi người trong đoàn có được những hiểu biết cơ bản về các khó khăn của công cuộc truyền giáo nơi vùng quần đảo huyền thoại năm xưa; thấu hiểu được những gian nan, vất vả của người mục tử trong sứ vụ loan báo Tin Mừng qua tâm tình của cha Giuse trong đêm hội ngộ – Trăm nghe không bằng mắt thấy… Trưa hôm qua cũng chính nơi đây trong bửa cơm thân tình ngày gặp gỡ, anh Trưởng đoàn Giuse Vũ Trung Hiếu đã thay mặt anh Giuse đại diện BCH GĐPTTTCG TGP Sài Gòn, hơn tám mươi anh chị em ân nhân, đoàn viên các xứ đoàn: Long Thạnh Mỹ, Long Đại, Phú Hữu, Thủ Thiêm, Mỹ Hòa của GĐPTTTCG giáo hạt Thủ Thiêm trong chuyến đi này, cám ơn sự tiếp đón nồng hậu của cha Giuse và cộng đoàn dân Chúa giáo họ F.X đảo Hòn Tre. Anh cho biết sau nhiều ngăn trở của cơn đại dịch, chuyến đi nhằm thể hiện nguyện vọng của cộng đoàn phải một lần đến với xứ đạo truyền giáo biển đảo xa xôi; có dịp thiết thực đóng góp, chia sẻ những nhu cầu cấp thiết, những  thiếu thốn cơ bản trong đời sống đạo vốn vẫn còn quá nhiều khó khăn nơi vùng biển đảo, và nhất là có dịp được thấy, được sống, được chia sẻ và cầu nguyện cho hành trình thực thi sứ vụ mục tử đầy gian khó của cha. Anh cũng đã trao cho cha Giuse chiếc phong bì ba mươi triệu đồng, là tấm lòng các ân nhân ở nhà đóng góp cho công trình xây dựng ngôi thánh đường nơi đây bốn năm qua vẫn còn dang dở. Anh cho biết thêm, riêng các thành viên trong đoàn đang hiện diện, đã được anh mời gọi trực tiếp chia sẻ với cha. Những chiếc phong bì bắt đầu được trao đi khi con tim đã mở lòng ở lại, đồng tiền được Thiên Chúa yêu thương trao ban trong cuộc sống đã được những ân nhân trong đoàn  thầm lặng trao lại cho cha để làm nơi tôn vinh, thờ phượng vị Thiên Chúa tình yêu.

   Gương mặt đầy xúc động như trưa hôm qua khi nghe anh trưởng đoàn Giuse phát biểu; vừa trở về sau Thánh lễ Chúa nhật cho cộng đoàn đảo Hòn Tre, cha Giuse vội đến với đoàn trong bửa ăn sáng chia tay, vì chút nữa đây, sau khi tiễn đoàn, cha lại phải theo thuyền vượt biển cho kịp Thánh lễ của giáo dân nơi đảo Hòn Giang. Tâm tình sâu nặng, cha Giuse muốn gửi gắm là tri ân những ân nhân đang hiện diện và không hiện diện nơi đây, đã không quên cha và cộng đoàn F.X Hòn Tre; đã đến và chia sẻ gánh nặng khó khăn của giáo họ trong cơn đại dịch. Chính cơn đại dịch đã ngăn cản cha không thể đến với quý ân nhân trên thành phố, và đó chính là một phần nguồn cơn của món nợ còn tồn đọng đến ngày hôm nay. Nhưng cha vui hơn vì GĐPTTTCG giáo hạt Thủ Thiêm đồng thời cũng mang đến cho cha một món quà vô cùng quý giá – Đó là cộng tác với cha trong công trình xây dựng đền thờ cho giới trẻ nơi đây, bằng những món quà, bằng sinh hoạt đem Chúa đến với mọi người, nhất là các em thiếu nhi – đó là những người chủ tương lai của ngôi thánh đường này, của giáo họ F.X Hòn Tre.

   Chín giờ sáng, chiếc tàu cao tốc sẽ rời đảo về lại Hà Tiên, chuyến đi nào cũng mang nhiều vương vấn. Cha Giuse bâng khuâng đứng nơi cuối dốc nhà thờ sắp xếp xe tiễn từng thành viên của đoàn lên đường cho đến người cuối cùng, rồi lặng lẽ nhìn lên sân ngôi thánh đường giờ đây đã im  lìm, thinh vắng, không một bóng người, tương phản với bầu khí tưng bừng rộn rã hôm qua, khi mà trên khắp sân nhà thờ đã tràn ngập các em thiếu nhi chạy nhảy hân hoan với những phần quà vừa nhận được; đây đó những nhóm phụ huynh đang cẩn thận chỉnh chu những chiếc ba-lô với màu viền cam nỗi bật trên vai của con em mình với niềm vui hạnh phúc đơn sơ.  Cha bồi hồi  nhớ lại giây phút một mình dưới mái hiên nhà mục vụ giáo họ, ghi lại hình ảnh buổi sinh hoạt đông vui chưa từng có được nơi miền biển đảo này, từ khởi đầu cho đến phút cuối với niềm hạnh phúc vô biên. Hình ảnh từng dòng xe gắn máy chở các cháu với chiếc ba-lô trên vai từ ngôi thánh đường, đã theo con dốc trước sân nhà thờ tỏa ra khắp mọi ngả đường, mang theo sau lưng logo ngôi thánh đường nhỏ cách điệu, nhấp nhô theo từng bước chân lan về với các gia đình trên đảo; như một món quà đức tin, khởi đi từ ngôi thánh đường vừa vươn lên từ vùng biển đảo, lan tỏa đến khắp mọi nẻo đường mang đậm dấu ấn tình yêu.