ĐGM GB. Bùi Tuần
1. Lúc này hơn bao giờ hết, tôi cảm thấy mình mong manh, giữa dòng thời sự chuyên chở chết chóc, tang thương, sợ hãi.
Để tìm nơi nương tựa, tôi cầu nguyện rất nhiều.
2. Không phải đợi lâu, mà chỉ trong chốc lát, tôi thấy có hai luồng sức mạnh mời gọi tôi.
Một là luồng sức mạnh đề cao nói nhiều, làm ít.
Hai là luồng sức mạnh đề cao làm nhiều, nói ít.
3. Tôi cầu nguyện, và Đức Mẹ dạy tôi hãy chọn luồng đề cao làm nhiều, nói ít.
4. Cùng với sự soi sáng của Đức Mẹ, còn có những người gần xa đã gọi cho tôi, để chia sẻ cho tôi sự họ đang lựa chọn, đó là chăm lo cho những người đau khổ bằng những việc âm thầm, kín đáo.
5. Tự nhiên, tôi nhớ tới lời thánh Gioan Tông Đồ đã nhắn nhủ: “Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, chúng ta đừng yêu thương bằng đầu môi chót lưỡi, những hãy yêu thương cách chân thật và bằng việc làm.” (1 Ga 3,18)
6. Từ những soi sáng trên đây, tôi cầu nguyện rất nhiều cho hướng sống đức tin của tôi lúc này, đó là.
Yêu thương bằng làm nhiều, nói ít.
7. Về việc nói, thì tôi nhớ các nhà chuyên Triết đã dạy tôi thế này: “Nếu chúng ta có bổn phận phải nói, thì hãy nói sao cho chừng mực, trong chân lý và với khiêm nhường.” Tôi hiểu tôi phải phấn đấu nhiều với chính mình.
8. Phải nói thực là lúc này, người dân ngao ngán với những ai nói nhiều làm ít. Họ càng mất niềm tin với chững người có làm, nhưng làm để phô trương chính mình.
9. Tới đây, tự nhiên tôi nhớ tới thánh Giuse xưa. Ngài là con người không nói, mà chỉ làm. Và làm của Ngài chỉ là yêu thương trong khiêm nhường và hy sinh. Suốt đời, Ngài sống lặng thầm phó thác.
10. Thời gian đại dịch sẽ kéo dài, với những chuyển biến khó lường, chúng ta hãy xin thánh Giuse giúp chúng ta biết theo gương Ngài.
11. Riêng tôi, tôi cầu nguyện rất nhiều, cả ngày lẫn đêm. Chúa thương cho tôi được gặp Chúa, tất nhiên vẫn trong đức tin. Tôi cảm nhận được hạnh phúc. Xin cảm tạ Chúa hết lòng.
Long Xuyên, ngày 01.9.2021