YÊU NHƯ CHÚA YÊU

                                                                                                            Giuse Huỳnh Bá Song

     “…….Tình yêu là hơi thở của cuộc sống, thiếu vắng tình yêu thì cuộc sống không còn là cuộc sống. Mà cuộc sống sẽ là một thiên thai, trong đó những người nam nhìn những người nữ bất động không biết tỏ tình – có tình đâu mà tỏ. Niềm hãnh diện nhất của loài người là biết yêu, niềm hãnh diện nhất của nghệ sĩ là làm cho loài người yêu nhau tha thiết hơn… hãy gào thét đi tình yêu, hãy thì thầm đi tình yêu. Ôi! thứ mật ngon muôn thuở của cuộc sống”.

Nhà văn Duyên Anh, một tiểu thuyết gia những chuyện tình lãng mạn nỗi tiếng ở miền Nam trước năm 1975, đã có nhận định hình tượng hóa tình yêu của con người như những giọt mật ngọt không thể thiếu trong cuộc đời.

   Tình yêu là món quà vô giá mà Thiên Chúa đã trao ban cho loài người. Chính nhờ tình yêu mà con người đã được gắn kết  với Thiên Chúa và gắn kết mật thiết với nhau; và do đó, loài người vẫn có tình yêu sâu sắc với nhau, với biết bao nhiêu chuyện tình sâu sắc, thấm đẩm đau thương nước mắt trong lịch sử loài người qua bao thế hệ, qua bao sách báo, phim ảnh, thơ ca… Gần đây nhất vào thập niên 70, câu chuyện tình trong phim Love Story của Erich Sagan đã lấy biết bao giọt nước mắt của giới trẻ miền Nam, ngay trong thời khủng hoảng tình yêu của cuộc chiến tranh loạn lạc kéo dài trên quê hương đất nước. Love Story kể về chuyện tình của cô gái nghèo Jenny đến từ đảo Rhode và anh chàng Oliver, sinh viên trường Luật giàu có ở vùng Boston. Tình yêu của họ đã bị cha của Olier, một tỷ phú giàu có ngăn trở, ông cho rằng giai cấp của Jenny không xứng hợp với con trai mình. Để đến với tình yêu, Olier đã chấp nhận từ bỏ tất cả: tiền bạc chu cấp, trang bị sinh hoạt của gia đình, để đến với Jenny trong sự ngăn cản, chống đối quyết liệt của gia đình. Trong khó nghèo họ đã kết hôn, sống với nhau bằng tình yêu chân thật của hai người. Trớ trêu thay, ngỡ rằng hạnh phúc sẽ kéo dài theo năm tháng, nhưng định mệnh đã đưa họ vào một thử thách khốc liệt. Jenny bị phát hiện đã mắc phải một căn bệnh ung thư hiểm nghèo, và giờ đây Olier đối diện với một sự thật đau lòng trong tương lai không xa, anh sẽ phải xa rời hình bóng người phụ nữ mà mình yêu thương nhất trên đời, nếu nàng không được chữa trị tích cực. Đôi bàn tay trắng bất lực, Olier đã hạ mình trở về nhà cầu cứu người cha để có đủ khả năng chữa bệnh cho Jenny, chấp nhận điều kiện khắc nghiệt mà cha đưa ra là sẽ phải từ bỏ nàng sau khi Jenny được cứu sống. Nhưng đau đớn thay, mọi nỗ lực vượt qua những thử thách chông gai của Olier vẫn quá muộn màng. Trên giường bệnh giây phút cuối cùng đầy hạnh phúc, Jenny đã lặng lẽ rời bỏ Olier trong vòng tay đau đớn nuối tiếc của chàng thanh niên bất hạnh, trước sự  ngỡ ngàng hối lỗi của người cha khi chứng kiến tình yêu chân thật của hai người – Từ bỏ tất cả để được yêu, và hy sinh tất cả để cứu sống người mình yêu thương, là một chuyện tình thương cảm sâu sắc, đã đánh động biết bao con tim của hàng triệu khán giả với slogan nỗi tiếng của Olier đã đi vào lòng mọi người – “Love means never having to say you’re sorry. – Yêu  là không bao giờ nói lời nuối tiếc”.

    Mới đây trên mạng truyền thông, hình ảnh một người cha lam lũ, quần áo xơ sác, tơi tả, chạy một chiếc xe lôi kéo với một tấm bảng to lớn gắn ở sau đuôi xe TÔI ĐI TÌM CON, chạy suốt ngày trên khắp nẽo đường nơi thành phố nhỏ mà gia đình ông sinh sống. Hai vợ chồng nghèo chỉ có một đứa con nhỏ đang tuổi đi học, mỗi sáng đưa con đến trường rồi mỗi người một hướng, bươi chải, lặn lội tìm việc làm để cuối ngày chờ con đi học về bên bửa cơm chung trong niềm vui của một mái ấm gia đình. Rồi một ngày không biết vì lý do gì, bỗng nhiên đứa con sau buổi học bỏ đi không về nữa. Để rồi kể từ ngày đó, trên khắp phố phường, đường dài, hẻm cụt trong thành phố, hình ảnh người cha bỏ tất cả, vẫn miệt mài trên chiếc xe kéo là phương tiện sinh sống duy nhất của gia đình, rảo khắp mọi nơi chỉ với một hy vọng mong manh, mọi người có thể giúp ông tìm thấy đứa con thất lạc nơi nao…

   Một vài mẫu chuyện trên cho chúng ta thấy, bản chất của loài người được Thiên Chúa tạo dựng cũng đã biết yêu thương nhau – Một thứ tình yêu đong đầy mật ngọt như nhà văn Duyên Anh đã từng miêu tả, một thứ tình yêu không bao giờ nuối tiếc, chấp nhận từ bỏ để được yêu của chàng sinh viên trường Luật Olier trong phim Love Story hay một thứ tình yêu hy sinh tất cả của người cha nghèo khó trong hành trình tìm lại đứa con yêu thương bị thất lạc… Con người đơn sơ, thấp hèn nơi trần thế còn yêu thương nhau sâu sắc như vậy thì thử hỏi, Thiên Chúa trên cao, Người tạo dựng nên chúng ta còn yêu thương ta biết dường nào ?

     Đó là TÌNH YÊU TRAO BAN của Thiên Chúa Cha, trao đi món quà quý giá nhất là con một của mình cho nhân loại, để cứu chuộc  chúng ta. Đó là TÌNH YÊU VÂNG PHỤC của Chúa Giêsu Kytô, vị Thiên Chúa Ngôi Hai, đã từ bỏ vương quyền của một Vị Thiên Chúa để nhập thể làm người trong thân phận khó nghèo, để được đồng cảm với cuộc sống tội lỗi của chúng ta, mà theo lời Thánh Phaolô – Ngôi Lời Thiên Chúa bước vào trần gian, và nói: “Hy sinh và lễ vật Cha chẳng màng, nhưng Cha đã tạo nên thân  xác cho con. Các lễ toàn thiêu và tạ tội, Cha chẳng đoái, nên con xin thưa: “Này con đến để thi hành ý muốn của Cha, lạy Cha!”. Đó là TÌNH YÊU CỨU CHUỘC bởi loài người không thể tự khả năng mình đền bồi tội lỗi của chính mình.  Chúa Giêsu Kitô nhập thể làm người là Ngôi lời đã được kết hợp với một nhân tính đầy đủ và hoàn hảo, được cưu mang trong cung lòng cực sạch vẹn toàn của Đức trinh Nữ Maria, do quyền năng của Chúa Thánh Thần, nên tình yêu của Chúa Giêsu không chỉ là tình yêu Thần linh mà còn là tình yêu thương của một con người nữa, tức là tình yêu của Ngôi Lời Nhập Thể. Thiên Chúa đã dùng sự đau khổ của Chúa Giêsu để cứu chuộc chúng ta, bằng cái chết trên thập giá bởi cuộc thương khó, Chúa Giêsu đã đền hết tội lỗi cho nhân loại, như lời Thánh Phaolo đã viết: “Thiên Chúa, Đấng giàu Lòng Thương Xót, hằng thúc đẩy bởi tình yêu vô biên đối với chúng ta, ngay cả khi chúng ta đã chết trong tội lỗi, thì Ngài lại làm cho chúng ta được tái sinh với Đức Kitô”… Và với việc nhìn thấu suốt bản chất bội bạc, vô ơn của loài người, Chúa Giêsu còn yêu thương chúng ta bằng một TÌNH YÊU NHƯNG KHÔNG – Đó là  tình yêu vô biên không điều kiện, một thứ tình yêu nồng nàn, dạt dào, thiết tha, thương xót… không chờ đáp trả, tình yêu thẩm sâu của ĐẤNG CỨU CHUỘC dành cho NHÂN LOẠI.

   “ Yêu như Chúa Yêu !” BCH GĐPTTTCG giáo phận Long Xuyên đã chọn một đề tài vô cùng ý nghĩa trong sinh hoạt hôm nay. Đề tài này giúp cho những người tông đồ chúng ta khám phá nơi Thiên Chúa một tình yêu cao cả, thiêng liêng – Một tình yêu Thiên Chúa được thông truyền từ tình yêu thập giá Chúa Kitô, chết cho người mình yêu. Người đã vì yêu thương loài người tội lỗi chúng ta mà phải hy sinh, hiến ban chính sự sống của mình để cứu chuộc nhân loại, để rồi từ Trái Tim yêu thương của Người bị đâm thâu, đã mở ra nguồn các Bí tích Cứu độ, để đem lại sức sống thần linh cho chúng ta. Chúa đã yêu chúng ta bằng một tình yêu trao ban, hiến dâng, nhưng không và vô bờ bến… Yêu đến trao đi những giọt nước, giọt máu cuối cùng từ con tim vỡ nát để cứu độ chúng ta. Tình yêu đáp lại tình  yêu, điều răn cuối cùng để lại cho nhân loại trước khi về trời của Người cũng là lời dặn dò tha thiết… “Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 15: 12)  để khẳng định với loài người chúng ta – Thiên Chúa là Tình Yêu. Nhưng điểm đặc biệt hơn, lạ lùng hơn nơi tình yêu của Thiên Chúa là lời khuyên của Người với các môn đệ “Các con hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đải anh em” (Mt 5, 44) và với lời cầu xin tha thiết dâng lên Chúa Cha trước khi nhắm mắt lìa trần – “Lạy Cha,  xin tha cho họ, vì họ chẳng biết việc họ làm” (Lc 23: 34). Đây là một điều nghịch lý, trái với tự nhiên theo quan điểm của loài người chúng ta, nhưng chính điều nghịch lý ấy mới thể hiện rõ bản chất thương yêu sâu sắc của Thiên Chúa Tình yêu. Yêu và tha thứ cho kẻ thù là hai khái niệm ngược lối hành xử thông thường trong cuộc sống hiện tại, và thực thi được điều này với mọi người quả là điều không tưởng, chỉ khi nào chúng ta học và thấm sâu được Lời Chúa: “Anh em hãy mang ách của Tôi, và hãy học với Tôi, vì Tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường” (Mt 11, 29) thì mới mong trái tim xác thịt của chúng ta có thể hạ mình yêu thương và tha thứ cho chính kẻ thù của mình.

     Chúa yêu thương nhân loại như thế thì loài người chúng ta, những đoàn viên GĐPTTTCG phải đáp lại, phải yêu như thế nào để được giống như Chúa yêu? Đây là câu hỏi đã có lời đáp, nhưng thực hành để thực thi theo Lời Chúa không đơn giản chút nào! – Thưa! hãy yêu và đón nhận mọi người mà ta gặp gỡ như chính hiện thân của Chúa: từ những người thân thuộc trong gia đình, bạn bè, hàng xóm… đến những người cơ nhở, nghèo khó, bất hạnh… và ngay chính cả với những người không thân thiết, không cùng quan điểm, thù địch với mình. Chính sự khiêm hạ, lòng tha thứ, nếp sống nhân từ học hỏi nơi Lời Chúa sẽ giúp ta biết yêu như Chúa. YÊU NHƯ CHÚA YÊU là một bài học thiết thực, cụ thể giúp người tông đồ của Thánh Tâm Chúa Giêsu biết khám phá nơi Chúa ý nghĩa sâu xa của tình yêu để có thể quên mình dấn thân phục vụ các môi trường sống trong gia đình, xã hội, Giáo hội và tha nhân để tình yêu của Thiên Chúa được lan tỏa muôn nơi.

(Trích tham luận phát biểu theo chủ đề gợi ý trong buổi sinh hoạt thường kỳ của GĐPTTTCG giáo phận Long Xuyên ngày 30/6/2019 tại giáo xứ Vinhsơn)