TÂM TƯ CỦA TÔI VỀ CHUYẾN BAY LÊN TRỜI

                                                                                                         + GB. Bùi Tuần

1. Được sự hướng dẫn của đức tin, tôi tin chắc chắn tôi được Chúa gọi về với Chúa đang ngự trên trời, tôi sẽ được theo Mẹ mà lên trời.

2. Trước giờ lên trời, tôi được đưa tới một phòng chờ.

Có nhiều phòng chờ, đủ mọi hình thức, thích hợp cho từng người.

Tôi thuộc loại người yếu đuối, nên được đưa vào phòng dành cho những kẻ yếu đuối. Phòng chờ là nơi rộng mênh mông.

3. Loại phòng thứ nhất gợi ý cho tôi là đoàn xe bệnh nhân trước hang đá Đức Mẹ Lộ Đức. Mỗi lần sang Pháp, đến Lộ Đức, tôi lại được thấy cảnh đoàn xe bệnh nhân ngồi trên xe lăn xếp hàng đầu trong cuộc lễ.

4. Nhìn thấy họ, tôi nhận ra tôi. Tôi cũng là một bệnh nhân rất mực yếu đuối. Tôi đến để phó thác mình cho tình yêu thương xót Chúa.

5. Tôi tập trung vào Chúa. Tôi đợi chờ Chúa. Tôi khao khát Chúa.

Và Chúa đã đến. Chúa đến để cứu tôi. Chúa đến để an ủi tôi.

Được ở bên những bệnh nhân như vậy, tôi có cảm nhận là được ở một phòng chờ Đức Mẹ đợi sẵn, để cùng Mẹ bay lên trời.

6. Loại phòng chờ thứ hai gợi ý cho tôi là những tiếng thở dài của Đức Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II.

Được ở bên cạnh Đức Thánh Giáo hoàng trên bàn thờ và những lúc cầu nguyện riêng, tôi nghe ngài hay thở dài.

 7. Trong những tiếng thở dài đó, tôi cảm nghiệm được rất rõ, tâm tình của một người biết mình yếu đuối, chỉ trông vào lòng thương xót Chúa.

8. Thú thực là có lần nghe Đức Thánh cha thở dài não ruột, tôi đã như muốn khóc. Tôi động nhẹ vào ngài. Ngài đón nhận sự cảm thương của tôi một cách rất khiêm nhường.

9. Thì ra từ phòng chờ đó Đức Thánh Giáo hoàng đã được lên trời.

10. Từ đó, tôi coi phòng chờ của tôi là phòng dành cho những người yếu đuối. Tôi ở chung với họ. Những người yếu đuối là một số đông.

11. Bây giờ thì tôi cảm nghiệm thấm thía điều này: Khi tôi ở trong phòng chờ, để chờ được lên trời, thì tôi rất cần xin Chúa thương tha thứ tội lỗi cho tôi. Tội lỗi là thứ cản mạnh nhất không cho tôi được lên trời.

12. Mà tội lỗi thì tôi mắc rất nhiều, trong tư tưởng, lời nói, việc làm, và nhiều điều thiếu sót. Nên tôi rất cần sám hối, ăn năn, xin Chúa tha thứ.

13. Như vậy, sám hối chính là cách cảm tạ Chúa. Sám hối, sám hối, sám hối, đó là điều Đức Mẹ nhấn mạnh ở Fatima.

14. Sám hối, sám hối, sám hối. Đó cũng là điều các Thánh tử đạo của giáo phận Long Xuyên đang hối thúc tôi và tất cả giáo phận Long Xuyên. Bởi vì tình hình đang diễn biến rất phức tạp và nguy hiểm.

Chỉ có sám hối mới cứu được. Kinh thánh chứa đầy những trường hợp như thế.

15. Sám hối, mà tin tưởng vào lòng thương xót Chúa, chúng ta sẽ cảm thấy bình an, đầy hy vọng.

16. Riêng tôi, tôi luôn nhìn Thiên Chúa là Cha của tôi.

Bất cứ sự gì xảy đến cho tôi, tôi cũng gọi “Cha của con ơi”.

Tôi gọi với tất cả niềm tin, đơn sơ, phó thác.

17. Tôi không đặt chương trình cho Chúa. Trái lại, tôi xin vâng phục thánh ý Chúa. Chúa sẽ đưa tôi về trời lúc nào, cách nào, ở đâu, thì tùy ý Chúa.

18. Như Đức Mẹ, tôi luôn “Xin vâng”. Tôi ẩn mình trong trái tim Mẹ.

19. Với tâm tình như trên, tôi đang ở trong phòng chờ, mà cũng cảm nhận được đôi chút hương vị của Nước Trời.

Chỉ đôi chút thôi, cũng đã là một ân huệ, giúp tôi vượt qua những thử thách. Trong bất cứ thử thách nào, tôi vững tin vào lòng thương xót Chúa. Nhiều lúc, tôi xin Đức Mẹ đến với tôi, thì Thánh giá hiện lên. Và tôi nghe lời Chúa phán: “Niềm hy vọng của chúng ta là thập giá Đức Kitô. Nơi Người, ơn cứu độ ta, sức sống của ta, và sự phục sinh của ta.”(x.Gl 6,14)

                                                       Long Xuyên, ngày 1.8.2020