NGƯỜI TÔNG ĐỒ GIÁO DÂN PHẢI LÀ MUỐI, LÀ MEN, LÀ ÁNH SÁNG

Huấn đức của cha Tổng linh hướng
Vinh Sơn Nguyễn Văn Hồng

  

GGĐPTTTCG là một đoàn thể Công giáo Tiến hành trong hệ thống Tông đồ Giáo dân của Giáo hội Việt Nam, nên mỗi Đoàn viên phải là Tông đồ của Thánh Tâm Chúa Giêsu. Vậy Tông đồ là người như thế nào? Chúng ta phải là muối, là men để ướp mặn cho đời; là ánh sáng để làm gương cho mọi người hầu xứng danh là Đoàn viên GĐPTTTCG?

  1. Tông đồ là người thế nào?

Tông đồ phải là người có hoài bão, ước mơ loan truyền Tin mừng của Chúa đến cho mọi người. Hoài bão đó thôi thúc ta luôn lo lắng để tìm ra cách thức để đạt được ước mơ. Khi chưa đạt được thì xao xuyến, băn khoăn tìm ra phương thức tốt nhất. Khi đã tìm được phương thức rồi thì nhanh chóng đem ra thực hiện bằng được hoài bão loan báo Tin mừng đó.

  1. Đoàn viên GĐPTTTCG là Tông đồ của Thánh Tâm Chúa.

Là Tông đồ của Thánh Tâm Chúa có nghĩa là mỗi Đoàn viên phải là người có niềm ước mơ cháy bỏng mong cho Đoàn thể ngày càng phát triển, làm sao cho thật nhiều người nhận biết về tình yêu của Thánh Tâm Chúa. Đây có thể nói là một yếu tố đầu tiên của chúng ta khi làm việc tông đồ. Người không có hoài bão thì không làm tông đồ Thánh Tâm Chúa được.

Muốn thực hiện được hoài bão của mình, cần luôn có một sự lo lắng, luôn băn khoăn suy nghĩ, phải làm sao cho hoài bão thành hiện thực là làm sao để Đoàn thể của mình càng ngày được phát triển. Có những nơi lúc đầu thành lập rất nhiều đoàn viên, sau vài năm giảm sút dần, Ban Chấp hành vẫn “bình chân như vại”, và còn cho rằng tại thế này, tại thế kia, mà thực ra là vì người đó không có sự lo lắng trong nhiệm vụ trước sự chuyển hóa đi xuống của Đoàn thể.

 Lo lắng không chưa đủ, người làm Tông đồ phải có lòng xao xuyến, “ăn không ngon, ngủ không yên” khi cảm thấy mình làm việc chưa tốt, khi Đoàn thể mình không phát triển, khi anh chị em không tiếp thu lời nói của mình mà có vẻ như phản đối mình điều gì đó; và phải quyết tâm tìm cách vượt qua. Phải luôn tìm mọi cách để đạt được hoài bão là loan báo Tin mừng như Thánh Phaolô đã nói: “Tình yêu của Đức Kitô thúc bách tôi” (II Cor. 5,14).

 Có hoài bão, sự lo lắng và lòng xao xuyến vẫn chưa trở thành hiện thực khi nó không được thực thi bằng một hành động nhiệt thành không do dự. Có hành động thì hoài bão mới thành hiện thực. Đó mới đúng là Tông đồ của Chúa.

Chúng ta là một thành viên trong Ban chấp hành giáo phận, giáo hạt, xứ đoàn, hãy suy nghĩ xem mình có hội đủ các yêu cầu để làm người Tông đồ hay chưa?!.

Nếu còn thiếu một trong những điều kiện nêu trên thì hẳn nhiên chưa trở thành Tông đồ đích thực được, hoặc chỉ là một Tông đồ nửa vời.

Hiện nay, Đoàn thể của chúng ta chưa phát triển mạnh mẽ cũng vì số người tông đồ nửa vời” còn quá nhiều, mà “Tông đồ đích thực” còn ít!

Thử ngẫm lại lịch sử Giáo hội thời sơ khai bị bách hại dữ dội, nhưng vẫn tồn tại.

Lúc ấy chỉ có 12 tông đồ và một số môn đệ, dấn thân đi rao giảng với một tấm lòng đầy nhiệt tình mang hồn tông đồ, không hề biết sợ sệt, có chết cũng vì Chúa, bởi vậy Giáo hội mới phát triển.

Ngày hôm nay, Giáo hội đã qua cơn sóng gió, vậy mà chúng ta lại dửng dưng quên đi nhiệm vụ Tông đồ của một người Kitô hữu.

Ước gì toàn thể anh chị em đoàn viên GĐPTTTCG ai cũng cố gắng để có đầy đủ bốn yếu tố này, thì chắc chắn rằng Tình yêu của Thánh Tâm Chúa sẽ lan tỏa đến tất cả mọi người.

(Còn tiếp)