Giuse Nguyễn Văn Thể – Xứ đoàn Tân Phú
Những ngày mùa Chay còn lại năm nay vẫn còn quá ngắn ngủi, mà việc giãn cách xã hội do ảnh hưởng của cơn đại dịch Covid-19 trong thành phố Hồ Chí Minh cũng chỉ mới vừa được nới lỏng, chưa cho phép quy tụ đông người. Điều này cũng khiến cho công tác chia sẻ bác ái của các đoàn thể trong TGP Sàigòn vào mùa Chay càng thêm khó khăn. Một mùa Chay nữa sẽ có thể lại trôi qua vô ích nếu không có sự đột phá, quyết tâm… để đến với người nghèo vùng sâu, vùng xa.
Qua đó được dấn thân, để được thực thi sứ vụ tông đồ, làm chứng cho tình yêu của Thánh tâm Chúa nơi tha nhân, là niềm mong mỏi của mọi đoàn viên GĐPTTTCG, đúng như tinh thần lời mời gọi của Đức Tổng giám mục Arshad – người đứng đầu Hội đồng Giám mục Công giáo Pakistan – đã chia sẻ về tinh thần trong mùa Chay 2021: “Một khía cạnh khác trong mùa Chay, là chúng ta từ chối những ham muốn của mình và tiết kiệm tiền bạc. Nhưng số tiền chúng ta tiết kiệm được phải được trao cho những người đang đau khổ và không có những thứ cần thiết để ăn và để có cái mặc”. Đức Tổng giám mục Arshad cũng giải thích thêm: “Đức Thánh cha Phanxicô mời gọi chúng ta trải nghiệm lòng bác ái bằng cách chăm sóc người nghèo và những người cần sự giúp đỡ của chúng ta”…
Nhờ tay Chúa an bài, GĐPTTTCG TGP Sàigòn đã nhận được bức thư ngỏ của cha Gioakim Đỗ Sĩ Hùng, quản xứ giáo xứ Đe Sơmei, thuộc xã Đăk Sơmei, huyện Đăk Đoa, giáo phận Kotum. Bức thư ấy gửi lời mời đến quý ân nhân và GĐPTTTCG TGP Sàigòn hãy đến thăm và chia sẻ cho cộng đoàn Kitô hữu dân tộc Bahnar do ngài phụ trách, với gần 500 gia đình sinh sống rải rác ở 4 làng nằm trong vùng rừng sâu, núi cao thuộc huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai. Đây là giáo xứ mà vào năm 2019, các ân nhân của GĐPTTTCG TGP Sàigòn đã đến thăm và trao tặng những chiếc cần câu là các “Chú Dê Núi” để giúp người dân chăn nuôi, cải thiện cuộc sống. GĐPTTTCG TGP Sàigòn đã dự định quay lại nơi này vào năm 2020, nhưng do tình hình dịch bệnh bùng phát dữ dội và kéo dài, khiến cho chuyến viếng thăm bị lỡ hẹn.
Qua sự giới thiệu của Đức cha Aloisio Đỗ Hùng Vị, giám mục giáo phận Kontum về những hỗ trợ, chia sẻ trước đây của GĐPTTTCG TGP Sàigòn dành cho giáo xứ Đe Sơmei; cha Gioakim lại tìm đến với các ân nhân của GĐPTTTCG TGP Sàigòn, những tấm lòng luôn rộng mở trước nỗi gian nan, nghèo khó của cộng đoàn anh em dân tộc trong giáo xứ. Những người anh em ấy, bao năm qua vẫn chưa vượt qua được những khó khăn trong cuộc sống; bữa ăn vẫn triền miên bên những “củ sắn, đọt mì”. Cha Gioakim đã xin hỗ trợ món quà ban đầu khiêm tốn: 70 triệu đồng để mua những con “Heo Làng, Dê Núi”, cung cấp giống cho 7 gia đình mà ngài đã tuyển chọn, có hiểu biết về chăn nuôi để làm mô hình mẫu cho các gia đình trong giáo xứ sau này. Và nếu được, ngài cũng xin quý ân nhân giúp một ít chăn ấm, vì cao nguyên mùa này đang trở lạnh mà nhà cửa các gia đình trong giáo xứ phần lớn vẫn còn trống trước, hở sau…
Số tiền trên không quá lớn nhưng cũng không hề nhỏ trong tình hình đời sống các ân nhân, đoàn viên của GĐPTTTCG TGP Sàigòn vẫn còn nhiều khó khăn, thu nhập sút giảm trong khi dịch bệnh kéo dài. Nhưng khó thì khó, đến với người nghèo thì vẫn phải đi vì mọi việc rồi cũng sẽ được Chúa lo. Chưa có tiền, cả BCH GĐPTTTCG TGP Sàigòn phân công nhau về các giáo hạt, xứ đoàn để vận động. Và niềm vui đã đến với mọi người, thư ngỏ vừa phát hành thì đã có món quà đầu tiên: Đó là 100 chiếc chăn ấm cộng với số tiền hơn hai mươi triệu đồng (trong đó có 300 USD của một ân nhân), do chị Anna Nguyễn Thị Thùy Trang – Trưởng ban Bác ái giáo hạt Thủ Thiêm – vận động được qua những tấm lòng rộng mở của nhóm thiện nguyện Anna Nguyễn. Đe Sơmei sẽ có thêm một tấn gạo để chia cho 100 gia đình nhận chăn, từ quỹ Bác ái của TGP tích lũy thời gian qua. Như thế, chuyến công tác hành hương, bác ái ngày 22.3.2021 giờ đây, ngoài 30 con người tâm huyết với người nghèo, đã có thêm chút vốn lận lưng.
Mới một, hai giờ sáng mà khu vực “tổng hành dinh” của chị thủ quỹ Rosa Nguyễn Thị Thủy đã bắt đầu nhộn nhịp. Các thành viên tham dự chuyến đi từ các nơi tập trung đổ về, kết hợp với mọi người trong Ban tổ chức (BTC) hối hả chất bánh kẹo, quần áo, chăn ấm… lên xe, khiến bầu khí vô cùng rộn ràng, náo nhiệt.
Quãng đường ngày đầu tiên từ Sàigòn đi Pleiku dài gần 600 cây số chiếm gần hết trọn một ngày đường, nên tất cả phải hối thúc, tranh thủ từng giây vì còn phải ghé qua nhà thờ Tân Định đón thêm nhóm thứ hai, hầu kịp khởi hành rời thành phố vào lúc 4 giờ, để theo chương trình đúng 12 giờ, đoàn sẽ ăn trưa tại quán cơm Sài Gòn của thành phố Ban Mê Thuột. Tạ ơn Chúa đã trao ban cho đoàn một hồng ân trong chuyến đi, đó là những câu truyện vui, tạo nên những trận cười vô tận và nối kết tình thân ngoài dự đoán của đoàn trong chuyến đi.
Chiếc xe khởi hành rời thành phố hướng về QL 13, sau khi các thành viên cuối cùng của giáo hạt Thủ Thiêm hiện diện. Chuyến hành hương chia sẻ bác ái bắt đầu bằng giờ kinh sáng của cộng đoàn dâng ngày mới cho Chúa và Đức Mẹ, với quyển chương trình được anh Giuse Nguyễn Văn Thể, thành viên của Ban huấn luyện tông đồ TGP soạn thảo khá đầy đủ và bài bản.
Bữa ăn thiêng liêng đã no đầy, là lúc phần xác mỗi người được ưu tiên chăm sóc. Các thành viên BTC tranh thủ phân phối thức ăn sáng ngay trên xe để tiết kiệm thời gian; mỗi người nhận một phần ăn hoặc xôi chả hoặc bánh giò rất hấp dẫn. Nhưng sau khi được phân phối, mọi người chờ mãi sao lạ vậy, có xôi rồi mà mãi chẳng thấy khoanh chả đâu? có bánh giò rồi mà nào tìm ra chiếc thìa nhựa để xúc bánh?… mà chỉ thấy thành viên BTC đi tới đi lui, lục tìm tứ tung, hội ý liên tục. Cuối cùng, ý kiến khẳng định của anh Phêrô Lại Quang Cương – thành viên mới vừa được phân công vào Ban bác ái TGP, phụ trách việc mua sắm là chính xác – Mấy cây chả và bao thìa nhựa chắc chắn còn nằm trong cốp xe của tôi, còn gửi lại ở nhà chị Rosa. Chúa ơi! Mùa Chay Thánh này BTC đã giúp chúng con hành hương về với Chúa, với Mẹ bằng tấm lòng ăn năn, thống hối… để hiệp thông với nỗi đau thể xác của Chúa trong giờ sinh thì. BTC còn giúp chúng con quyết từ bỏ, hy sinh: ‘Xôi chả’ thì chúng con nhận ‘xôi’ xin từ ‘chả’; ‘bánh giò’ thì chúng con xin nhận ‘bánh’ bỏ ‘thìa’, ăn bốc, ăn cạp như truyền thống anh em sinh sống ở Ấn Độ, Trung Đông. Những ý kiến tếu táo, pha trò liên tục khiến mọi người trên xe cười nghiêng ngả kèm thêm cái nhìn đầy trách móc của phu nhân Maria Vũ Thị Mai, càng làm anh Phêrô thêm bức xúc, băn khoăn với kỷ niệm nhớ đời – Hối cho dữ vào giờ thì quên sạch! Anh một mình tự trách nhưng mọi người vẫn hiểu, nhiệm vụ chăm lo công tác tổ chức hậu cần phục vụ đoàn, được phân công với bề bộn công việc, một mình quán xuyến đi lại như con thoi, lại thêm thời gian thúc bách, tránh sao không bị thiếu sót, sơ hở… chính vì vậy, mọi người tuy trêu ghẹo, cười đùa anh tình huống dở khóc dở cười, nhưng trong sâu thẳm, vẫn trân trọng, quý mến tinh thần trách nhiệm của anh.
Chưa hết, kế hoạch ăn trưa ở quán cơm nổi tiếng Sài Gòn – Ban Mê hoành tráng ở trung tâm thành phố Ban Mê Thuột vào lúc 12 giờ trưa bị thay đổi, vì xe khách trên 45 chỗ cấm vào thành phố. May mắn được anh Long, một ân nhân của đoàn thể tại Buôn Mê Thuột thu xếp đặt cơm kịp thời, nên đoàn dùng cơm trưa lúc hơn 13 giờ ở một quán cơm bụi ven đường. ở ngoại ô thành phố,
Sau giờ kinh Chuỗi Thương Xót lúc 15 giờ, các thành viên trong BTC giờ này mới kịp tỉnh hồn sau những sự kiện có một không hai trong hành trình ngày đầu tiên của chuyến hành hương. Ông Trưởng đoàn Giuse Trịnh Văn Tiến mở lời cám ơn các thành viên hiện diện trên xe, đã đồng hành với BCH TGP trong hành trình thực thi bác ái mùa Chay và kéo thêm ông Phó Giuse Huỳnh Bá Song tường trình rõ thêm với mọi người ý nghĩa chuyến đi; về đời sống thiếu thốn, khó khăn của cộng đoàn anh em dân tộc giáo xứ Đe Sơmei mùa giáp hạt, với những nhu cầu cụ thể cần trợ giúp ngay – Cụ thể hơn, món quà dự định giúp cha Gioakim Đỗ Sĩ Hùng đến giờ này vẫn chưa được quyên đủ, xin quý ân nhân mở rộng con tim, chia sẻ đóng góp thêm để món quà đến với Đe Sơmei được trọn vẹn. Lời mời gọi chưa chấm dứt, đúng như tinh thần tín thác của BTC, mọi việc đã có Chúa lo. Bà cố Maria Đoàn Thị Kim Trang, nguyên Thủ quỹ giáo hạt Tân Sơn Nhì, người đoàn viên U.70, có cuộc đời tông đồ luôn gắn liền với những chuyến đi bác ái đã khởi động góp ngay chiếc phong bì chuẫn bị sẵn; tiếp đến, cụ ông Giuse Lý Văn Lật, vị ân nhân 83 tuổi của xứ đoàn Tân Phú; rồi người Đoàn trưởng có tuổi đời cao nhất nước, bà Maria Nguyễn Thị Thoa, 81 tuổi, Đoàn trưởng xứ đoàn Bình An, giáo hạt Bình An; rồi chị Maria Vũ Thị Hoa, hội viên BMCG giáo xứ Công Lý, cũng là phu nhân anh Trưởng ban, luôn đồng hành chia sẻ trong các chuyến công tác của đoàn thể; rồi anh chị Phaolô Phạm Hoàng Sơn – Maria Đặng Thị Ngọc Hà, Trưởng BCH GĐPTTTCG giáo hạt Thủ Thiêm, thay mặt giáo hạt bổ sung thêm 100 thùng mì cho phần quà thêm xôm tụ; rồi một người ân nhân gắn bó lâu năm với mọi sinh hoạt của đoàn thể, góp thêm 5 triệu nhưng xin được ẩn danh… và rồi còn nhiều bàn tay nữa liên tục đưa lên để góp chút tấm lòng vào hành trình chăm sóc những người anh em dân tộc nghèo – hiện thân của Chúa Giêsu nơi vùng đất Đăk Sơmei trong Mùa Chay Thánh này.
Đường đến thành phố Pleiku còn dài và thời gian bên nhau thì vô tận. Có lẽ đã nghĩ đến điều này nên BTC đã hợp đồng một chuyến xe có phục vụ chương trình karaoke tân cổ đầy đủ, kèm thêm một bác tài cũng có tinh thần mê hát karaoke như điếu đổ. Hễ dừng xe là mở máy nghêu ngao mấy câu vọng cổ mùi mẫn đánh động lòng người. Nhờ vậy, đoàn đã có dịp phát hiện nhiều giọng ca vàng tiềm ẩn và đặc biệt, cô MC duyên dáng, linh hoạt Maria Đoàn Thị Lệ Thu trong ban Huấn luyện tông đồ của TGP – Hát hay không bằng hay hát. Riêng trong chuyến đi này lại khám phá được những giọng hát, ít hát mà lại hát hay. Từ những tiếng hát ngọt ngào của chị Maria Đoàn Thị Lệ Thu, Maria Lê Thị Kim Dung, Rosa Nguyễn Thị Thuỷ… cộng đoàn có dịp từng thưởng thức. Đặc biệt hôm nay đoàn có 4 đôi song ca cũng là 4 cặp bồ câu duy nhất phải lên sân khấu trình diện, biểu diễn phục vụ mọi người: Cặp Giuse Trịnh Văn Tiến – Maria Vũ Thị Hoa; Phaolô Phạm Hoàng Sơn – Maria Đặng Thị ngọc Hà; Phêrô Lại Quang Cương – Maria Vũ Thị Mai và Giuse Nguyễn Văn Thể – Maria Nguyễn Thị Chi Lan. Mỗi cặp chọn một bài hát đúng tông, đúng sở trường và nói chung đều trình diễn quá hay, nhất là các giọng nữ. Riêng các giọng nam có lẽ vì nịnh đầm hoặc nhằm nâng cao chất giọng của bà xã nên thi thoảng tiếng hát lại đâm hông, may là chương trình phục vụ trên xe không bán vé nên được cộng đoàn thương tình không mời xuống… và vì đã gần đến thành phố Pleiku rồi, nên chương trình đành dừng lại, không có dịp phát hiện thêm nhiều danh ca mới.
Tháng Ba, Tây Nguyên vẫn còn trong mùa khô, mùa cây thay lá nên núi rừng vùng Đăk Sơmei cũng trở nên vàng úa trong cái nắng chói chang, đổ lửa. Tiếng cồng chiêng âm trầm vang lên trong niềm vui khi chuyến xe khách 45 chỗ to đùng cố lách vào chiếc cổng hẹp bằng cây rừng của nhà thờ. Đoàn khách vừa xuống xe, không quan tâm đến dàn thiếu nữ mặc sắc phục dân tộc nhịp nhàng điệu múa truyền thống đón khách, không chú ý đến ông cha quản xứ ăn mặc đơn sơ, vóc dáng nhỏ thó đang cùng các thành viên ban phục vụ niềm nở chào đón mọi người, mà cứ lao đến với các em nhỏ – hơn hai trăm em đang xếp hàng thành từng dãy hai bên đường, đơn sơ vỗ tay chào mừng các vị khách xa lạ – nhỏ thó, đen đúa, tóc vàng hoe, áo quần sida đủ màu sắc là nét chung rất đáng yêu của các em với cặp mắt luôn mở rộng tròn xoe, ngạc nhiên ngơ ngác… một cộng đoàn Kitô hữu quá dễ thương, hiếu khách.
Nghi thức chào Chúa khởi đầu cho buổi gặp mặt, cha Gioakim mời các thành viên của đoàn và anh em giáo dân vào nhà thờ để cùng nhau dâng lên Thiên Chúa lời tạ ơn tha thiết về niềm vui hội ngộ hôm nay. Sau đó, trước cái nắng ngày càng đổ lửa, BTC hội ý với cha Gioakim tiến hành ngay hai việc: Các em thiếu nhi được tâp trung riêng dưới các bóng cây để nhận quà gồm bánh kẹo và quần áo; 100 gia đình khó khăn được giáo xứ chọn đến ngay cuối nhà thờ để nhận phần quà là chiếc chăn ấm, thùng mì gói và túi gạo 10 kí đã được cha chuẫn bị sẵn. Chỉ trong chốc lát, cả không gian chung quanh nhà thờ đã là một ngày hội thật sự: Các em thiếu nhi ngồi thành từng dãy dài giữa các hàng cây hay được địu trên lưng của những bà mẹ, người chị… tất cả đều có quà: Những bao quần áo mới, những bịch bánh, túi kẹo đủ màu sắc… niềm vui được chia sẻ cho mọi người không thiếu một ai. Ở giữa sân cuối nhà thờ, các gia đình lần lượt đi qua khu vực nhận gói chăn, túi gạo, thùng mì… do những vận động viên U.60, U.70 và cả U.80 của đoàn được tận dụng triệt để, không nề hà tuổi cao sức yếu, liên tục phân phối các món quà như đang trao gởi trọn tình thương.
Phần chính của buổi chia sẻ là trao món quà con “Heo Làng, Dê Núi” của chương trình chiếc cần câu dành cho các gia đình trong giáo xứ cải thiện cuộc sống, được tổ chức trong nhà thờ. Do mỗi cặp giống chỉ có 7 triệu nên với số tiền hỗ trợ, số gia đình được nhận tăng lên 10 gia đình, thế là phiếu phân phối đã phải làm thêm. Nhân dịp này, trong khi chờ đợi, theo yêu cầu, anh Giuse Huỳnh Bá Song đã có cuộc trao đổi, tâm tình với các gia đình sắp nhận quà với hai ý chính:
– Nếu gia đình nhận nuôi chăm sóc tốt, một năm sau các con giống sẽ sinh sản, bán số con giống sinh ra, anh chị em sẽ có được số tiền cải thiện cuộc sống.
– Nếu gia đình nhận nuôi chăm sóc tốt, các ân nhân hiện diện nơi đây và trong TGP Sàigòn sẽ tin tưởng, tiếp tục vận động trao tặng tiếp con giống cho các gia đình còn lại với số lượng có thể lớn hơn; mọi người trong giáo xứ sẽ có thêm điều kiện giúp nhau vượt qua khó nghèo…
Nhưng ngược lại, nếu gia đình nhận con giống không có lòng quan tâm, chăm sóc; con giống chết đi hoặc ốm yếu không sinh sản được… thì cả hai điều trên sẽ mất hết!! Anh chị em một năm sau sẽ không có gì và các gia đình còn lại trong giáo xứ cũng sẽ không có gì, vì quý ân nhân không có niềm tin để tiếp tục trợ giúp. Anh chị em có thấy được vấn đề này không?
Hầu hết các gia đình đều mỉm cười gật đầu tỏ vẻ đồng tình. Sau bức ảnh lưu niệm giữa 10 gia đình nhận quà (phiếu nhận con giống vì số con giống cha Gioakim đặt mua chưa giao kịp) với đại diện các ân nhân tài trợ. Cha Gioakim đưa đoàn đến thăm gia đình anh Uôn, một thành viên giáo xứ có kinh nghiệm được nhận con giống về nuôi để đoàn tham quan như tinh thần thư ngỏ cha đã đề xuất. Ngôi nhà sàn với chuồng trại đã được chuẩn bị ngăn nắp, anh Uôn trình bày rõ ràng phương cách chăm sóc “con heo Làng” mà anh từng có dịp nuôi… Lời động viên của các thành viên trong đoàn trước lúc chia tay với lời chúc tốt đẹp đã giúp ánh mắt đôi vợ chồng trẻ sáng lên niềm hy vọng.
Trời đã đứng bóng, đường vẫn còn xa và bụng đã đói cồn cào nhưng hình ảnh những thiếu thốn, vất vả của người dân nơi đây trong cuộc sống hàng ngày vẫn làm mọi người xót xa. Cơm Lam, gà nướng, rượu cần, củ mì hấp, chuối xiêm rừng chín bói… là sản vật của rừng dành đãi khách phương xa, là tấm lòng hiếu khách của người Bahnar đón người mình yêu quý. Đáp lại, chị Rosa Nguyễn Thị Thủy thay mặt ân nhân và BCH GĐPTTTCG TGP gửi đến cha Giuse và cộng đoàn Đe Sơmei số tiền 70 triệu mà ngài đã đề nghị nơi thư ngỏ giữa những tràng pháo tay mừng vui của dân làng.
Sau lời nguyện bằng bài hát Kinh Lạy Cha bằng tiếng Bahnar đầy sâu lắng, đội ngũ anh chị em phục vụ trong giáo xứ ân cần mời các thành viên trong đoàn thưởng thức hương vị núi rừng trong tiếng cồng chiêng rộn ràng, háo hức. Mùa Chay Thánh của giáo xứ vùng sâu Đe Sơmei hôm nay đang ngập tràn niềm vui vì được chính những người tông đồ của Trái Tim Chúa từ thành phố phương xa mang đến, trao những món quà của Chúa, món quà của niềm vui.
[slideshow_deploy id=’7007′]