ĐỨC MẸ GIÚP TÔI SỐNG ƠN PHÓ THÁC

                                                                                                                + GB. Bùi Tuần

1. Mấy ngày gần đây, Đức Mẹ hối thúc tôi với mấy lời vắn tắt như sau: “Tình hình đang diễn biến rất phức tạp. Sẽ có những bất ngờ đau đớn. Để cứu mình và cứu người khác, con hãy xin Chúa ban cho con biết sống ơn phó thác.”

2. Tôi đón nhận nội dung nhắn nhủ của Đức Mẹ với tâm tình cảm tạ. Đức Mẹ giúp tôi hiểu: “Sống phó thác là một ơn Chúa ban. Ơn đó rất cần cho chúng ta lúc này.”

3. Nhận thức trên đây là một sứ điệp. Sứ điệp này giúp tôi hồi tâm. Tôi xin Đức Mẹ giúp tôi lui mình vào thinh lặng, để tĩnh tâm với đề tài: “Sống ơn phó thác”.

4.

Đức Mẹ cho tôi thấy: Nhiều người đạo đức đã có những phó thác sai lầm. Họ cầu nguyện nhiều. Họ nhân danh Chúa mà làm phép lạ, mà nói tiên tri, mà trừ được quỉ. Nhưng họ làm theo ý riêng, không theo ý Chúa, rồi phó thác cho Chúa. Nên họ bị Chúa xua đuổi. Chúa Giêsu quả quyết như vậy trong Phúc âm Thánh Mátthêu (Mt 7, 21- 23).

5. Rất có thể, tôi cũng đã nhân danh Chúa mà làm nhiều việc coi như đạo đức, rồi cũng với nhận thức sai lầm, tôi cũng đã phó thác vào Chúa.

 6. Tôi xin Chúa thương tha tội cho tôi. Điều quan trọng Mẹ dạy tôi là: Nếu thấy sai thì ráng sửa. Đừng cố chấp.

Đem cái cố chấp của mình phó thác cho Chúa, thì sẽ là một thách thức ghê tởm đối với Chúa.

7. Phó thác là một ơn Chúa ban. Chúa chỉ ban ơn đó cho những ai khiêm nhường.

Đức Mẹ đã được ơn sống phó thác, vì Đức Mẹ rất khiêm nhường.  

Thánh Giuse đã được ơn sống phó thác, vì ngài rất khiêm nhường.

Khiêm nhường của Đức Mẹ và của Thánh Giuse là luôn đặt mình dưới cái nhìn của Chúa, từng giờ, từng phút, để xin vâng ý Chúa.

8. Đức Mẹ xin vâng ý Chúa, chứ không hề bao giờ vận động hoặc xin được làm Mẹ Đấng Cứu Thế.

Thánh Giuse xin vâng ý Chúa, chứ không hề bao giờ vận động hoặc xin được làm cha nuôi Chúa Giêsu.

9. Nếu tôi không bắt chước gương Đức Mẹ và Thánh Giuse, mà cứ vận động hoặc tự hào vì chức nọ quyền kia, vì danh hiệu này danh tiếng nọ, rồi phó thác những thứ đó cho Chúa, thì sẽ không là phó thác, mà là xúc phạm.  

10. Đức Mẹ dạy tôi: Phó thác là một ơn Chúa ban, tôi phải biết đón nhận, phải biết cộng tác với ơn Chúa ban.

11. Tôi hay đọc kinh Phó thác mình của chị Thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu. Và tôi thấy bình an.

12. Tôi hay đọc kinh Phó thác mình của anh Charles de Foucauld. Và tôi thấy tâm hồn nhẹ nhàng.

13. Đức Mẹ dạy tôi hãy cùng với Đức Mẹ phó thác mình cho Chúa theo gương Chúa Giêsu ở vườn cây Dầu và trên cây Thánh Giá.

“Cha ơi, nếu có thể, xin cho con khỏi uống chén đắng này. Nhưng xin đừng theo ý con, chỉ xin theo ý Cha mà thôi.” (Mc 14, 36)

“Lạy Cha, con xin phó thác linh hồn con trong tay Cha.” (Lc 23, 46)

14. Chúa Giêsu đã phó thác như vậy trong cơn đau đớn. Tôi cũng nhờ Đức Mẹ mà phó thác tôi cho Chúa trong những cơn đau khổ.

Phó thác mình trong những hoàn cảnh khổ đau, đó là việc làm tôi đang thực hiện, đó là việc làm nhiều người đang cố gắng.

15. Phó thác đâu phải việc dễ. Vì thế, tôi vâng ý Đức Mẹ, mà cầu xin hằng ngày cho tôi và những người thân của tôi được sống ơn phó thác, nhất là trong những tình hình đầy bất ngờ hãi hùng khủng khiếp.

16. Khi tôi tĩnh tâm với Đức Mẹ tập trung vào đề tài sống ơn phó thác, tôi cảm nhận được thêm điều này, đó là rất nhiều người trong Hội Thánh Việt Nam đang sống ơn phó thác một cách sốt sắng.

17. Họ sống ơn phó thác dưới nhiều hình thức khác nhau. Tôi học được rất nhiều điều nơi họ. Cách riêng, họ nêu gương sáng cho tôi về sự sống phó thác trong âm thầm lặng lẽ.

18. Sống ơn phó thác trong âm thầm lặng lẽ, ở các tu viện, ở các bệnh viện, ở mọi ngả đường của cuộc sống hôm nay.

Sống ơn phó thác trong âm thầm lặng lẽ, mà vẫn tỏa ra hương thơm của Nước Trời.

19. Nước Trời đang âm thầm phát triển tại quê hương Việt Nam yêu dấu của tôi qua những nhóm người đang sống ơn phó thác.

20. Giờ đây, tôi cảm thấy thấm thía: Sống ơn phó thác là một món quà quý giá Chúa ban.

Người già rất cần đến ơn đó. Người trẻ cũng rất cần đến ơn đó do thiếu kinh nghiệm. Bởi vì, cuộc sống là một chuyến đi về cõi đời sau. Chuyến đi rất vất vả, đầy gian nan trắc trở. Chỉ bám chặt vào Chúa là Cha bằng tinh thần phó thác, thì chúng ta, dù trẻ, dù già, dù ở bậc nào, mới được bình an hạnh phúc.

21. Nếu cần để lại một lời trối trăng cuối cùng, thì tôi xin nói: Hãy cùng với Đức Mẹ cầu xin Chúa ban cho ơn sống phó thác như Chúa Giêsu đã nêu gương.

  Long Xuyên, ngày 13.11.2020