ĐGM GB. Bùi Tuần
1.Từ mấy tháng nay, đặc biệt là trong mấy ngày này, tôi cảm nhận thấm thía thân phận con người già yếu của tôi.
2.Với 96 tuổi, tôi bám vào thực tế giây phút hiện tại, và tôi thấy thân phận của tôi đang được nhiều người nâng đỡ.
3.Đối với tôi, họ là những người được Chúa sai đến với tôi, mang sứ điệp tình yêu thương xót của Chúa.
Tôi quen coi họ là những người mang đến niềm hy vọng.
4.Nét đẹp của họ là bước xuống những việc phục vụ âm thầm, nhỏ bé, hèn mọn.
5.Hằng ngày, họ cung cấp cho tôi nhiều tin tức về những người bước xuống.
6.Những người này bước xuống, nghĩa là họ quan tâm đến những đối tượng khổ đau, cô đơn, túng thiếu, lầm than.
7.Họ bước xuống, nghĩa là họ không gặp gỡ như những người đề cao quyền lực.
8.Đức Mẹ Maria là con người bước xuống, để cứu con cái.
9.Chúa Giêsu là Đấng bước xuống, để cứu nhân loại.
10.Bước xuống, hãy bước xuống, đó là tiếng kêu gọi trong lương tâm tôi lúc này.
11.Riêng tôi, lúc này tôi đang được hạnh phúc, cũng nhờ những người dám bước xuống, để cùng với Chúa và Đức Mẹ mà cứu giúp tôi.
12.Tôi rất cảm ơn những người bước xuống với tôi.
13.Tôi hy vọng rất nhiều nơi những người dám bước xuống với tôi.
14.Tới đây, tự nhiên tôi nhớ tới thánh Augustinô. Ngài đã viết rất nhiều. Ngài viết, để ca tụng Chúa là Đấng đã bước xuống để cứu lấy con người tội lỗi Augustinô.
15.Lúc này hơn bao giờ hết, tôi xác tín: Để theo Chúa trong mục vụ tại Việt Nam hôm nay, người môn đệ Chúa phải coi con đường bước xuống là cần thiết. Muốn thế, thì phải học, phải phấn đấu với chính mình, phải cầu nguyện rất nhiều. Tất nhiên, bước xuống nói đây phải được hiểu đúng nghĩa của nó.
16.Tôi hay cầu nguyện theo kinh Vực Sâu: “Từ vực sâu, con kêu lên Chúa, Chúa ơi.” Tôi nhận thức tôi ở vực sâu tội lỗi. Chúa đã bước xuống vực sâu đó, để cứu tôi. Tôi được an ủi và hy vọng tràn trề. Xin hết lòng cảm tạ Chúa giàu lòng thương xót.
Long Xuyên, ngày 04.9.2021